Thứ Tư, 22 tháng 8, 2012

Ông Thánh bất đắc dĩ - The Reluctant Saint



Cảm nhận về "Ông thánh đắc dĩ"


Ông thánh có một khuôn mặt ngây ngô, hiền lành và thánh thiện...Đó là cái nhìn của một bà mẹ yêu thương và thấu hiểu con trai bà, mà ngoài Thiên Chúa ra có ai hiểu con mình hơn một bà mẹ. Ông thánh bất đắc dĩ có 1 nụ cười thật đơn sơ, suy nghĩ cũng đơn sơ như nụ cười vậy...Có lẽ thế mà những đứa bạn cùng trang lứa nhưng kém đến hơn chục tuổi vẫn coi Giuse là một thằng ngốc, 1 thằng đầu bò và dại dột. Có ai đơn sơ hơn Giuse, nhưng Chúa đã dùng con người ấy như một cách hữu hiệu cho công việc của Ngài. 

Sinh ra trong một gia đình nông dân nghèo, ông bố là một người hiền lành và tốt bụng, rất mực thương con nhưng lại hay say sỉn và trốn việc nhà. Bà mẹ đảm đang và là trụ cột chính trong gia đình, bà luôn cảm thấy vất vả và buồn bực khi có 2 người đàn ông trong nhà nhưng lại ko giúp được bà nhiều việc. Có lẽ vì thế mà khi ông mất đi bà đã than van với Giuse rằng ông thương con hơn bà. 

Trong đầu Giuse ban đầu ko hề có khái niệm đi tu làm linh mục. Nhưng bà mẹ lại muốn điều đó hơn cả, đối với bà con trai bà hiền như bột, cần cù , chân thực, thông minh, có bằng tốt nghiệp tiểu học đàng hoàng khi đã 18t. Bà ko muốn con bà ngây ngô khờ dại và luôn chịu thiệt với người khác, không muốn người ta nói nó sẽ giống bố nó, lớn lên cũng chỉ say sỉn mà thôi. Bà mong muốn một niềm hãnh diện, và đó là điều Giuse sẽ đi tu...Suy nghĩ ấy càng nung nấu bà khi bà gặp người anh ruột tên là Gioan làm bề trên cộng đoàn ở Maxtina. Giuse đơn sơ và chỉ nghĩ mình đã tốt nghiệp, ko phải đi học nữa, mình sẽ làm thợ mộc như bố mình...Giuse trốn tránh ý định của mẹ mình, nhưng đã phải bất đắc dĩ nghe lời vì bà mẹ giả vờ giở chứng bệnh đau tim. Một cha trong dòng tên là Raski tỏ ra không thích vẻ ngốc nghếch của Giuse ngay từ cái nhìn đầu tiên và ông nói Giuse ko hề hợp với đời sống tu viện. 

Và thế là nghe lời mẹ, Giuse lên đường theo cha bề trên cũng là bác ruột vào dòng. Giuse vào dòng để làm trợ sĩ theo ý ông bác đó là làm việc gì cũng được, miễn là làm cho Đức Ki-to. Trong dòng Giuse làm việc trong chuồng bò, chăm sóc những con vật và đó cũng là chỗ ngủ của Giuse, công việc đó đối voi Giuse quả thật là một niềm vui vì Giuse yêu thương các con vật và rất thích cái chuồng bò đó, nhưng Giuse luôn làm cho cha Raski không cảm thấy hài lòng, đối với ông ngay từ khi Giuse vào dòng đã làm đảo lộn cuộc sống nơi đây: trong lần đi khất thực, trong khi các tu sĩ khác xin và mang về được rất nhiều đồ ăn thì Giuse bị đánh tả tơi, bị cướp hết đồ ăn và cả con lừa...Giuse làm vỡ tượng Đức Mẹ đã 200 năm tuổi trong một lần lau chùi. Đối với cha Raski điều đó ko thể tha thứ. Và công việc cho Giuse chỉ còn là ở chuồng bò, điều đó đối với cha Raski là phù hợp với trình độ của Giuse, nhưng với Giuse đó là niềm vui lớn lao, Giuse ko thích nơi nào hơn ngoài chuồng bò, nơi đây Giuse sung sướng như ở nhà mình. Đầu tượng Đức Mẹ chưa vỡ được Giuse mang về đặt ở chuồng bò để cầu nguyện. Cầu nguyện vốn là một sự ưa thích, một niềm vui của Giuse ngay từ nhỏ. 

Giuse vào dòng được một thời gian thì ông bố qua đời. Nhân đây Giuse được nhà dòng cho về thăm gia đình kèm theo một lá thư gửi trả Giuse về cho bà mẹ vì những điều Giuse gây ra cho nhà dòng trong thời gian ở đây không hề hợp với đời tu. Giuse ko hề biết điều đó, ông vui vẻ khi đưa lá thư cho mẹ, bà mẹ tức giận trách mắng Giuse, nhưng bà biết việc làm vỡ tượng Đức Mẹ chỉ là việc quá nhỏ so với việc trả Giuse về với bà. 

Bà lại dẫn Giuse vào dòng, dù cha Raski ko hề thích nhưng bằng sự kiên quyết và mưu mẹo của bà, nhà dòng buộc phải cho Giuse ở lại lần nữa, và đây là cơ hội cuối cùng cho Giuse. Đối với anh em trong dòng Giuse kém cỏi hơn hẳn về trình độ học vấn, về sự hiểu biết thánh kinh, thậm chí ngay cả đọc và viết cũng là một điều khó khăn đối với Giuse. Và cũng vì thế, Giuse chẳng bao giờ nghĩ mình sẽ trở thành một linh mục, chỉ là trợ sĩ ở chuồng bò để được ở trong dòng và ko bị trả về thôi đã là tốt lắm rồi. 

Nhưng điều ko ngờ đã xảy đến và tạo cơ hội cho Giuse. Đó là lần phó tổng quyền dòng Phanxico tới kinh lý thường niên trong dòng. Và khi Ngài tỏ ý muốn thăm chuồng bò, mọi người đã tỏ ra lo lắng vì Giuse ngốc nghếch đang phụ trách ở đây và không hề biết Đức Giám Mục sẽ ghé thăm. Giuse vô tư nằm ngủ giữa đám chiên con mới sinh non để sưởi ấm cho chúng, mọi người cảm thấy xấu hổ vì điều đó, nhưng thật bất ngờ Giám mục ưa thích cách chăm sóc con vật của Giuse, Ngài bồng ẵm con chiên nhỏ và đọc bài dụ ngôn của thánh Luca: có ai trong anh em có 100 con chiên mất một con mà lại ko bỏ 99 con kia trong nhà mà đi tìm con chiên lạc. Giuse ấn tượng với bài dụ ngôn và đặc biệt là thánh Luca. Giám mục Đizizen thích cách chăm sóc đàn vật của Giuse và nêu gương Giuse là người cần trong hội dòng. Giám mục còn cảm thấy thích thú hơn nữa ở Giuse, đó là sự chân thật, thông minh và hiểu biết và mầu nhiệm Chúa Ba Ngôi cách đơn sơ, trong khi bản thân Ngài là Giám Mục nhưng đối với Ngài mầu nhiệm Chúa Ba Ngoi quả thật khó diễn tả, khó mà giải thích được. Giuse đã làm Giám mục ngạc nhiên với cách giải thích dễ hiểu: Giuse giương tấm mền lên và gấp lại thành 3 nếp gấp, 3 nếp gấp trong một tấm mền giống như có 3 Ngôi trong cùng một Chúa. 

Sau khi ra về Đức Giám Mục đã nhờ thầy Onaldo, một tu giỏi trong dòng kèm cho Giuse để làm linh mục. Cha Raski rất ngạc nhiên và tỏ ra ko thích điều đó, cả Onaldo cũng vậy. 

Với đức vâng lời Onaldo bắt đầu dạy kèm cho Giuse vè thánh kinh để chuẩn bị cho kì thi phó tế. Nhưng điều đó đối với Onaldo quả là quá khó khiến Onaldo ko thể chịu nổi vì Giuse chỉ ko biết gì hơn một thánh Luca và bài phúc âm 100 con chiên có 1 con lạc...Ngoài ra tất cả những tin mừng khác quả thực quá khó để có thể học thuộc, cứ vào tai này lại ra tai kia...Cha Raski động viên Giuse nếu có trượt hãy trượt một cách dũng cảm. Giuse rất sợ trượt, ko phải vì chức linh mục nhưng vì sợ trượt sẽ bị đuổi khỏi dòng. 

Ngày thi cũng đến, mọi người lo lắng chăm chỉ ôn bài còn Giuse vẫn vô tư như ko hề có gì. Đến lượt Giuse, Onaldo tỏ ra sẽ rất khó khăn cho Giuse và nói sẽ đọc 1 kinh cho Giuse, nhưng Giuse từ chối "đọc làm gì cho uổng, hãy đọc cho thầy thì hay hơn". Và thật bất ngờ, Giuse vào đúng ngay bài phúc âm chương 15, thánh Luca. Giuse ko thể ngờ lại vào đúng bài duy nhất mình thuộc, và Giuse sung sướng đọc lấy đọc để... 
Khi trở về dòng, mọi người đã chờ sẵn để chào đón sự thắng lợi của Onaldo, nhưng ko ngờ Giuse đã đậu, còn Onaldo lại trượt.

Cha bề trên là bác của Giuse rất bất ngờ và vui sướng còn cha Raski thì thật ko thể tưởng tượng nổi tại sao Giuse lại có thể đậu được? Giuse được chuyển lên ở phòng của nhà dòng, ko phải trông coi chuồng bò nữa. Phải xa chuồng bò làm Giuse rất buồn, trong khi anh bạn của Giuse tức giận vì anh ta phải thay Giuse để trở lại chuồng bò, điều này càng làm Giuse thấy có lỗi nhiều hơn, lẽ ra nơi chuồng bò là dành cho Giuse và Giuse quả thực rất thích điều đó. Người bạn tức giận mang theo cả đầu tượng Đức Mẹ xuống chuồng bò mà ko cho Giuse được giữ chỉ vì Giuse khen "Mẹ đẹp quá". Cả đêm đó Giuse ko thể nào ngủ được, anh nhớ chuồng bò, đêm đến Giuse quyết định trở xuống chuồng bò, xuống đến nơi anh bạn đã ngủ, tượng Đức Mẹ để dưới sàn, Giuse đặt tượng lên tường cao và quỳ xuống cầu nguyện hồi lâu, người bạn trở mình và trời cũng gần sáng, anh vội vã trở lại phòng mình. 

Sau khi đã được làm phó tế, Giuse dọn thi một năm để dự kì thi tiếp theo, kì thi quyết định để trở thành linh mục. Và sau 1 năm ngày thi cũng đến, Giuse dự thi và lại một điều may mắn thay, kì thi này Giám Mục Đizien đã làm giám khảo, Giuse được công bố đã đậu đầu tiên khi chỉ vừa giáp mặt Đức Giám Mục Đizien, Giám Mục Đizien rất vui và ko ngờ rằng Giuse lại được tham dự trong kì thi này, đối với Giám Mục đó là ý Chúa, Chúa đã chọn Giuse vì còn rất nhiều "chiên lạc" cần được quay về. Và giờ đây, với ý Chúa, Giuse một con người vốn được cho là ngốc nghếch, là dốt nát, là phá hoại... đã trở thành linh mục nhờ đức khiêm nhường, thánh thiện, nhờ cách sống đơn sơ, bé nhỏ của mình. Thật không thể ngờ việc Chúa làm cho tôi tớ Ngài. 

Và điều đặc biệt đã xảy đến với Giuse khiến Giuse bị mọi người chú ý nhiều hơn. Đó là vào một ngày, khi Giuse trở lại chuồng bò và chăm chú cầu nguyện cùng Đức Mẹ, trong khi cầu nguyện Giuse từ từ bay lên cao, và đúng lúc đó người bạn có cái bướu ở lưng xuất hiện và nhìn thấy cảnh tượng này, anh ta sửng sốt ko nói lên lời và bỏ chạy, Giuse thấy động thì giật mình và ngã phịch xuống đất, lúc này Giuse mới biết mình vừa ở trên cao. 
Anh bạn của Giuse vội vã chạy đến phòng ăn khi tất cả mọi người đang có mặt đông đủ ở đó, anh la lên rằng Giuse là đấng thánh và hốt hoảng kể lại , cố gắng để khẳng định với mọi người rằng chính mắt anh vừa chứng kiến điều kì lạ đó. Mọi người xôn xao, cha Raski cho rằng anh bị điên hoặc say sỉn nên nói nhảm và sai người đuổi anh ra ngoài, vừa lúc đó Giuse bước vào. Anh bạn vội ôm lấy chân Giuse mà khóc lóc, nhận mình là kẻ tội lỗi và xin Giuse hãy chữa bệnh cho mình, hãy chữa cái bướu ở vai đã làm khó anh bao năm trời. Giuse ngạc nhiên vì điều đó, Giuse ôm lấy anh bạn và nói "tôi ko thể chữa bệnh cho anh vì tôi ko phải là bác sĩ"... Sau khi bị đuổi ra anh bạn đó vẫn ko ngừng tuyên xưng Giuse là thánh. Cha Raski vặn hỏi Giuse về chuyện làm sao Giuse bay được, và có thể bay quanh chuồng bò như một thiên thần? Giuse ngỡ ngàng và trả lời "ko phải như một thiên thần mà là như một con lừa". Câu trả lời thú vị đó đã làm mọi người cười vui vẻ và mời Giuse dùng bữa. Riêng cha Raski thì thực sự thấy khó chịu và coi rằng Giuse may mắn vì có một cha đỡ đầu có quyền có chức như Giám Mục Đizien.

Sáng hôm sau, Giuse được làm lễ đầu tay tại nhà dòng. Trong khi thánh lễ đang diễn ra thì ở ngoài anh bạn có cái bướu ở vai của Giuse sau khi bị đuổi ra ngoài đã vội vã đi loan tin với dân chúng rằng Giuse là thánh, Giuse bay được và tận mắt anh ta đã được chứng kiến, dân chúng kéo nhau đến rất đông mang theo nhiều người bệnh tật và con vật để mong được Giuse chữa lành. Sự ồn ào đã khiến cha Gioan và cha Raski bỏ giở giờ lễ ra can thiệp, cha Raski rất tức giận, để trấn an mọi người cha cho rằng điều đó chỉ là sự nhảm nhỉ, bịa đặt, Giuse hoàn toàn bình thường và không hề có chuyện phù thủy xảy ra trong nhà dòng, cũng như ko hề có chuyện tu sĩ biết bay. Sau những lời nó đó, anh bạn của Giuse bị cho là kẻ lừa bịp và phải nhận đòn túi bụi )

Trong khi Giuse đang cầu nguyện và mọi người đang hát lễ, bất ngờ Giuse đã từ từ bay lên cao. Mọi người trong nhà nguyện sửng sốt đến im lặng, và ko ai bảo ai họ bỏ lại Giuse một mình mà nhốn nháo đi tìm cha Gioan và cha Raski để loan tin vì điều đó. Chỉ riêng cha Gioan và cha Raski ko được tận mắt chứng kiến vì còn đang bận trấn an đám đông. Sau khi cha Gioan và Raski quay về nhà nguyện thì Giuse đã xuống đất trở lại như thường và vẫn đang một mình hát lễ. 

Ngay lập tức, nhà dòng đã mời đến các cha có thẩm quyền bên trên và triệu tập tất cả những ai đã tận mắt chứng kiến Giuse bay được để hỏi cho xác thực: thầy thì nói Giuse bay được khoảng 6 tấc, có thầy lại nói Giuse còn bay cao hơn, khoảng 3m, thầy thì khẳng định được 1m2 ko hơn ko kém, thầy Onaldo trực tiếp giúp lễ cho Giuse đứng gần nhất thì cho rằng khoảng 1m5. Giuse được gọi đến hỏi về mọi vấn đề liên quan đến sức khỏe của mình vì cho rằng có thể do vấn đề sức khỏe khiến não của Giuse ko bình thường, xem lại hồ sơ khi còn nhỏ thì Giuse học hành rất kém, hỏi về gia đình, bố mẹ xem có ảnh hưởng đến Giuse hay ko, vì ông bố thì luôn say sỉn, nhưng đối với Giuse mọi việc đều tốt đẹp: ông bố rất yêu thương và quan tâm đến con cái, còn bà mẹ thì sức khỏe rất tốt và chẳng bao giờ bệnh cả, không có chuyện gì là quá tồi với quá khứ của anh. Giuse ko hề hoảng hốt khi phát hiện ra khả năng biết bay của mình và cho rằng điều đó là do Đức Mẹ đã làm khi mỗi lần Giuse cầu nguyện. Ngoài ra ko có gì khác bên ngoài tác động có thể làm Giuse biết bay. Dù sao cha khách vẫn tin rằng việc Giuse bay được chỉ là nhất thời, rồi sẽ qua đi, nhưng đó cũng là do ơn trên ban cho làm được việc kì diệu. Riêng cha Raski thì tỏ vẻ bất bình, cha phản đối và không tin chuyện Giuse có thể bay được. Đối với cha Raski thì đó là điều nhảm nhí, cha cho rằng Giuse là một kẻ lừa bịp, ngay cả chức linh mục cũng chỉ là một trò cười, mọi nhân chứng đã bị lừa bịp, bỏ bùa và mê hoặc, cho dù các thầy đều ko đồng ý với nhận xét của cha Raski nhưng cha Raski một mực kết luận Giuse bị quỷ ám và đưa ra yêu cầu phải trừ quỷ cho Giuse. Cha Gioan hoàn toàn ko đồng ý với những điều cha Raski nói về Giuse, làm sao một con người hiền lành và khiêm nhường đến vậy lại có thể bị quỷ ám? Cha Raski một mực đòi phải trừ quỷ và các cha khách đã đồng ý để cha Raski trừ quỷ cho Giuse. Riêng Giuse im lặng, ko hề phản kháng lại điều đó.

Giuse đã được đưa đi để trừ quỷ, bị xiềng xích đầy người. Trong khi đó anh bạn có chiếc bướu ở vai của Giuse đã vội vã mang đầu tượng Đức Mẹ đến cho Giuse và tỏ thái độ ko đồng ý khi thấy mọi người trừ quỷ cho Giuse, Giuse vui vẻ trấn an người bạn "cha Raski đang trừ quỷ để lo ích lợi cho linh hồn tôi". Giuse khiêm tốn nhận tất cả những gì người ta đối xử với mình. Sau giờ trừ quỷ cha Raski và các thầy dòng ra về, Giuse ở lại đó một mình mà cầu nguyện và vẫn chưa được tháo bỏ xiềng xích mà phải đợi đến sáng hôm sau. Khi cha Raski và các thầy vừa bước ra khỏi nơi trừ quỷ cho Giuse được mấy bước thì bỗng nghe thấy tiếng động của xích xiềng rơi ra, mọi người hốt hoảng quay lại và đã được tận mắt chứng kiến điều kì lạ mà bấy lâu nay vẫn gây xôn xao nhiều người: Giuse đã bay lên cao và ánh hào quang sáng láng bao phủ nơi đây. Mọi người liền quỳ xuống, cha Raski sửng sốt, ngỡ ngàng, cha quỳ xuống và bật khóc, ân hận với những gì mình đã làm với Giuse. 
-----
Qua câu chuyện hoàn toàn có thật về một vị hiển thánh của Giáo Hội, đó là Giuse Cupertino, chúng ta biết được một Đấng Thánh của sự khiêm nhường, đơn sơ và vâng phục...Quả thật việc Chúa làm thật kì diệu dường bao. Chúng ta hãy học cùng thánh Giuse Cupertino về đức khiêm nhường, xin thánh nhân cầu bầu cho chúng ta, những người con của Hội Thánh đang sống trong kiêu căng, lầm lạc...biết yêu thương, khiêm tốn và vâng nghe ý Chúa.
Cha Giuse Cupertino qua đời ngày 18/9/1663 qua một cơn sốt nặng tại Ossimo, Italya và được mai táng tại nhà nguyện Truyền Tin Ossimo.

Cha Giuse ở Cupertino được Đức Giáo Hoàng Benedictus XIV tôn phong Chân Phước ngày 24/ 2/1753 và Đức Giáo Hoàng Clement XIII đã nâng cha lên bậc hiển thánh ngày 16/ 7/ 1767. Trong cuộc điều tra để lập hồ sơ phong thánh, người ta ghi nhận có đến 70 lần ngài bay bổng. 
"Hiển nhiên điều mà Thiên Chúa mong muốn trên tất cả mọi sự là ý chí mà chúng ta được tự do lãnh nhận qua sự tạo dựng của Thiên Chúa, và chiếm hữu như của riêng mình. Khi một người tự rèn luyện sống theo các nhân đức, và đạt được điều đó là nhờ sự trợ giúp của Thiên Chúa, Ðấng phát sinh mọi điều thiện hảo. Ý chí là điều mà con người có được như một vật sở hữu độc đáo" (Thánh Giuse Cupertino, trích từ bài đọc ngày lễ kính trong sách nhật tụng của dòng Phanxicô).

dongcoxanh_204 - http://svhaiha.org 

Thứ Hai, 20 tháng 8, 2012


QUÍ CHA PHỤC VỤ TẠI GIÁO XỨ

Từ 1962 - 1975:
Lm. Antôn Nguyễn Thanh Minh
Cha tiên khởi của giáo xứ Mỹ Thạnh

Từ 1975 - 1976 :
Lm. Giuse Hoàng Thượng Hiền

Từ 1976 - 1981:
Lm. Phaolô Nguyễn Ngọc Thử 

Từ 1981 - 2003:
Lm. Giuse Nguyễn Ngọc Tuyến

Từ 2003 - 2004:
Lm. Phêrô Lê Văn Kim 

Từ 2003 - 2008:

Lm. Phêrô Nguyễn Văn Mễn

Từ 2008 - nay:

Lm. Hiêrônimô Vũ Văn Tác

Thứ Hai, 30 tháng 7, 2012


ĐỨC CHA VỀ THĂM MỤC VỤ
VÀ BAN BÍ TÍCH THÊM SỨC TẠI GIÁO XỨ MỸ THẠNH

Giáo xứ Mỹ Thạnh – “Ta thương dân này”

Chúa Nhật, ngày 29.07.2012  Giáo xứ Mỹ Thạnh hân hoan và vui mừng đón tiếp vị Cha chung của giáo phận về thăm mục vụ và ban Bí tích Thêm Sức cho 80 em trong giáo xứ.
Từ sáng sớm, Cha sở, Hội đồng mục vụ, các em Thêm Sức cùng với nhiều thành phần khác đã rất phấn khởi chuẩn bị cho việc đón rước Đức Cha. Giới Hiền mẫu cùng với các em lớp Thêm Sức đã xếp hàng danh dự rất dài và chỉnh tề từ ngoài lộ vào đến tận cửa nhà thờ trong niềm vui sướng hân hoan để chào đón Đức.
Vừa tới nơi, Đức cha đã vào nhà thờ cầu nguyện, sau đó Ngài gặp gỡ với bà con giáo dân của giáo xứ. Trong bài nói chuyện, Ngài tỏ sự yêu thương, quan tâm và lo lắng dành cho giáo xứ nhỏ bé này với ngôi nhà thờ đã xuống cấp trầm trọng. Theo lời của Đức Cha thì “giáo xứ Mỹ Thạnh có thể nói là bộ mặt của Giáo phận Long Xuyên chúng ta bởi vì nằm ngay bến phà Vàm Cống, các phương tiện giao thông và khách tham quan đều phải đi ngang qua nơi đây” nên ngài rất quan tâm, lo lắng và mong muốn Giáo xứ Mỹ Thạnh sẽ sớm có được một ngôi nhà thờ mới khang trang và xứng đáng hơn. Đó cũng chính là sự bận tâm, lo lắng và khao khát nhất của Cha sở và toàn thể bà con giáo dân giáo xứ Mỹ Thạnh trong lúc này.
Trong bài chia sẽ của Đức Cha về bài Tin Mừng CN 17 TN - “Phép lạ hóa bánh ra nhiều”  Ngài dạy bảo rằng “Chúa Giêsu có một trái tim rung động trước nỗi khổ đau, trước sự cần thiết của con người chúng ta. Chúa yêu chúng ta lắm! Chúa luôn luôn nhìn vào những sự khổ đau, những cái thiếu thốn của chúng ta và Ngài thương chúng ta - “Ta thương dân này” (Tin Mừng Matthêu), đây là một câu nói làm cho chúng ta phải cảm động và chúng ta tin chắc rằng trái tim của Chúa Giêsu vẫn luôn rung động trước những đau đớn, trước những khổ sở, trước những thiếu thốn hạn hẹp của chúng ta. Cho nên đối với giáo xứ Mỹ Thạnh, với tình trạng nhà thờ xuống cấp này thì Chúa Giêsu cũng nói rằng: “Ta thương dân này”. Chúa thương chúng ta lắm vì chúng ta có một ngôi nhà rất là chập hẹp”.  Sau đó Ngài nhắn nhủ với toàn thể bà con giáo dân giáo xứ mỹ thạnh rằng:
-       Trước sự khó khăn hiện tại của giáo xứ là phải xây dựng một ngôi nhà thờ mới, một giáo đoàn phát triển tốt đẹp thì trước hết chúng ta phải tin tưởng vào Tình Thương và Quyền Năng của Chúa. Chúa có thể làm được tất cả và Tình thương của Chúa luôn đổ tràn xuống cho chúng ta.
-            Với Quyền Năng vô biên và Tình thương vô cùng của Thiên Chúa cũng sẽ không làm gì được nếu không có sự cộng tác chặt chẽ của mỗi người chúng ta. Vì thế hãy cộng tác với Cha sở trong việc xây dựng nhà thờ mới cũng như trong việc xây dựng cộng đoàn của chúng ta trở thành một cộng đoàn hiệp nhất yêu thương từ đó chúng ta mới có thể đem Chúa đến cho những người xung quanh.
Đức Cha còn nhắn nhủ thêm rằng đời sống của người kitô hữu trong xã hội đầy biến động, nhiều khó khăn như hiện nay thì cần phải cố gắng hiểu và sống sâu sắc những ân sủng của ba Bí tích khai tâm Kitô giáo: Thánh Tẩy, Thêm Sức và Thánh Thể để qua đó chúng ta mới có thể chu toàn được bổn phận của người con Chúa là sống đạo và truyền giáo.

Đức Cha nói chuyện với bà con giáo dân Giáo xứ Mỹ Thạnh.

Hội đồng mục vụ và đại diện các giới đến chào Đức Cha.


Chút lòng thành của đoàn con xin dâng lên cha…

  
Đức Cha và các trùm đang xem vị trí sẽ xây dựng nhà thờ mới

Đức Cha chúc lành cho các con của Ngài.
(phía sau Đức Cha là vị trí sẽ xây dựng nhà thờ mới)







Đức Cha ban bí tích Thêm Sức cho con em của giáo xứ

Các em Thêm Sức chụp ảnh với Đức Cha.


GB. Quốc Việt

Thứ Tư, 4 tháng 7, 2012

Ca Đoàn Têrêsa

thông tin đang cập nhật ...

Ca Đoàn Cecilia


Ca trưởng:
Ca phó:
Thủ Quỹ:


1 Anna Nguyễn Lưu Hồng Ân 
2 Phêrô Trần Ngọc Tuấn Anh
3 Giuse Lê Chí Cường
4 Maria Nguyễn Thị Mỹ Dung
5 Phêrô Nguyễn Hữu Dương
6 Tôma Phạm Tấn Dương
7 Nguyễn Lưu Hoàng Gia
8 Matta Nguyễn Gia Hân
9 Phêrô Nguyễn Trương Trần Đức Hồng
10 Maria Trần Thị Diểm Hương
11 Nguyễn Phúc Khang
12 Maria Đỗ Ngọc Lan
13 Maria Phạm Thị Bích Ngân
14 Anna Đỗ Quỳnh Như
15 Giuse Nguyễn Ngọc Thái
16 Maria Huỳnh Thị Thanh Thảo
17 Matta Lưu Kim Thi
18 Matta Nguyễn Anh Thư
19 Têrêsa Lưu Trần Bảo Trâm
20 Têrêsa Nguyễn Thị Thanh Trúc
21 Maria Phạm Thị Ngọc Tuyền
22 Lucia Nguyễn Thị Bích Vân
23 GB. Huỳnh Quốc Việt
24 Trương Hoàng Thành

Ca Đoàn Mônica

thông tin đang cập nhật...

Thứ Ba, 3 tháng 7, 2012

LỊCH SỬ HÌNH THÀNH VÀ PHÁT TRIỂN

 1. Địa chỉ :
* Nhà thờ Mỹ Thạnh, 35/17A Thới An, Mỹ Thạnh, Tp. Long Xuyên, An Giang
*  ĐT : 076.3831.593 - 0919.502.775

2. Số giáo dân :
a) Giáo xứ Mỹ Thạnh trước đây có tên là Giáo xứ Thanh Tâm, và cũng có tên là Giáo xứ Mỹ Thới, Giáo xứ Vàm Cống, Giáo xứ Cầu Bắc.

b) Giáo xứ nằm bên cạnh Bến Phà Vàm Cống, thuộc Phường Mỹ Thạnh, nằm ở ven biên phía nam TP. Long Xuyên, tỉnh An Giang, giáp ranh với phía bắc TP. Cần Thơ.

c) Số giáo dân khỏang 2.000 trong tổng số dân của Phường Mỹ Thạnh là 26.000 người (tính đến tháng 01-2005).

d) Các tôn giáo chính tại địa phương là Phật Giáo, Phật Giáo Hòa Hảo, đạo Cao Đài, đạo Ông Bà, đạo Công Giáo.

e) Đa số giáo dân từ nhiều địa phương khác di dân đến, làm ăn kiếm sống với nghề mua gánh bán bưng quanh bến phà. Một số thì có đất có ruộng ở một vài địa phương khác, hoặc đi làm mướn làm thuê ở nơi này nơi nọ, rồi mang về, để tăng thêm thu nhập cho gia đình. Một số rất ít, có nghề nghiệp và có đồng lương ổn định, còn đa phần thì không có nguồn thu nhập ổn định, cho nên đa số giáo dân còn nghèo. Các gia đình đều nằm trong những khu xóm lao động kiếm sống vất vả.

3. Lịch sử hình thành & phát triển :
Thấy tình hình người công giáo ở nhiều nơi đổ về đây làm ăn sinh sống mỗi ngày một đông, cho nên năm 1962, linh mục Antôn Nguyễn Thanh Minh có ý định xây dựng nhà thờ để phục vụ cho bà con, bởi vì  giáo dân ở đây từ trước đến nay phải đi lễ ở nhà thờ Bò Ót ( Thới Thuận, Thốt Nốt, Cần Thơ, cách xa khoảng 8 Km ). Khổ nhất là các thiếu nhi phải đi bộ, cơm nắm mang theo, đến nhà thờ Bò Ót để học các lớp giáo lý Rước Lễ Lần đầu, Thêm Sức, Bao Đồng và Giáo lý Hôn Nhân. Các em phải đi bộ hơn một tiếng đồng hồ mới tới nơi học. Rồi lại phải đi bộ về. Bởi phương tiện chính đi lại lúc bấy giờ chủ yếu là đi bộ. Xe cộ thì rất ít và giá rất cao so với khả năng thu nhập. Những lúc nắng mưa thất thường, thì sự vất vả của các em phải nói là kinh khủng.

May thay, vào chính lúc đó, có ông Carôlô Nguyễn Văn Vi (1906-1985), một nhà hảo tâm trong họ, hiểu nỗi ưu tư lo lắng của Cha sở mới và cũng là cha sở tiên khởi, đã đến ngỏ ý dâng một thửa đất rộng 10.000 m2 để xây dựng nhà thờ. Thế là nhà thờ đã được Cha Antôn Nguyễn Thanh Minh cho tiến hành khởi công xây dựng năm 1962. Sau một năm xây dựng thì ngôi thánh đường có thể đưa vào sử dụng trong niềm hân hoan phấn khởi của mọi người. Đức Mẹ hồn xác lên trời, là tước hiệu của Đức Mẹ đã được chọn làm bổn mạng nhà thờ.

Sau đó Cha Minh tiếp tục cho xây dựng một dãy trường trung học và tiểu học phía sân trước nhà thờ, để dạy văn hóa cho con em ở địa phương, không phân biệt lương giáo, giúp cho các en học sinh khỏi phải vất vả đi học xa, và tạo điều kiện cho các em thiếu nhi đi đến trường dễ dàng hơn.

Rồi biến cố 30-04-1975, Cha Minh phải đi cải tạo, vì có tham gia tuyên úy quân đội, cho nên tháng 12-1975, Tòa Giám Mục đã bổ nhiệm Cha Giuse Hoàng Thượng Hiền về thay thế.

Rồi vì nhu cầu mục vụ, Cha Hiền phải thuyên chuyển đi, Cha Phaolô Nguyễn Ngọc Thử về thay thế vào tháng 6-1976.

Sau đó, Cha Thử đổi đi, ngày 18-11-1981, Cha Giuse Nguyễn Ngọc Tuyến về thay thế.

Vào tháng 3-2003, Cha Phêrô Lê Văn Kim về thay thế Cha Tuyến.

Rồi Cha Kim đổi đi, Cha Phêrô Nguyễn Văn Mễn về thay thế ngày 21-07-2004.

Từ cuối năm 2008, cha Hiêrônimô Vũ Văn Tác về làm cha sở.

4. Mục vụ của giáo xứ :

Vì hoàn cảnh của giáo dân như thế, cho nên việc qui tụ giáo dân rất là khó để lên chương trình này khác, nhất là qui tụ giáo dân trong việc huấn luyện giáo dục thường xuyên là chuyện hầu như không thể được. Đối với người lớn, thì việc đạo tập trung vào các thánh lễ Chúa Nhật, còn ngày thường giáo dân đi lễ sáng chiều rất ít. Đối với các em thiếu nhi, ngoài các lớp giáo lý Rước Lễ Lần Đầu, Thêm Sức, Bao Đồng, thì không thể qui tụ các em được. Không phải vì các em lười biếng, nhưng vì việc học hành của các em phủ kín thời gian: Học chính thức ở trường, học thêm các môn nhiệm ý, học phụ đạo, học thêm nơi này nơi nọ, học vi tính, học ngoại ngữ, học bơi lội, học thể dục thể thao. Còn những em không đi học, thì hầu như suốt ngày và đêm bám trụ ở bến Phà bến xe để lo kinh tế giúp gia đình. Đó là chưa kể những cái khó do bệnh nghề nghiệp làm cho lương tâm các em ra lệch lạc, và sao lãng việc đạo đức, do buôn bán làm ăn, cách nào cũng được miễn sao có tiền !!!

Do đó, việc mục vụ chỉ nhắm đến việc thăm hỏi các gia đình, tiếp cận thường xuyên với các gia đình, hy vọng có thể giúp họ trong những vấn đề thiết thực cụ thể theo từng người, từng việc, từng lúc, từng vấn đề riêng lẻ.

Ngoài ra, việc giáo dục thường xuyên được nhắm đến trong các lớp giáo lý, trong các bài giảng và trong tổ chức các sinh họat phụng vụ, ca đoàn, nhóm giúp lễ, ... Và cuối cùng là cầu nguyện.